Hội Khóa 2005 - 2025: "Chúng tôi đã thực sự trở về, không chỉ không gian mà cả thời gian"

Những ngày hè vừa qua, sân trường THPT Phạm Phú Thứ (Gò Nổi) như được sống lại không khí của 20 năm về trước. Gần 200 cựu học sinh khóa 2005 từ khắp mọi miền đất nước đã cùng nhau trở về, viết nên một chương trình Hội Khóa 20 năm đầy ý nghĩa, thành công vang dội và để lại những dư âm cảm xúc sâu đậm. Đằng sau sự kiện đáng nhớ ấy là một câu chuyện về tình bạn, về ký ức và một trái tim đầy nhiệt huyết của Ban tổ chức, mà người dẫn dắt là anh Trần Kim Vinh. 


Hơn 240 cựu học sinh và Thầy Cô giáo đã trở về để tạo nên một chương trình ý nghĩa và giàu cảm xúc bên nhau.

Để hiểu rõ hơn về hành trình đầy cảm xúc và đáng nhớ như vậy, chúng tôi đã có cuộc trò chuyện sâu với anh Trần Kim Vinh, Trưởng Ban tổ chức (BTC) của chương trình, đây không chỉ là một câu chuyện hay cảm xúc của riêng hội khóa này, mà là một bài học kinh nghiệm sâu sắc cho bất kỳ ai muốn tổ chức một ngày trở về thật sự ý nghĩa cho các khóa tiếp theo.

PV: Chào anh Vinh, trước hết xin chúc mừng anh và tập thể khóa 2005 đã có một chương trình Hội khóa vô cùng thành công và nhiều cảm xúc cho các thầy cô và bạn bè đến tận hôm nay. 
Điều gì đã thôi thúc các anh và tập thể khóa 2005 thực hiện một sự kiện ý nghĩa như vậy, và ý tưởng ban đầu đã được hình thành như thế nào?


Anh Trần Kim Vinh: Cảm ơn bạn. Trước đây, trường mình thỉnh thoảng vẫn có các anh chị đàn anh về tổ chức hội khoá 20 năm, 30 năm ra trường, nhưng lúc đó chắc do tụi anh còn nhỏ, thông tin truyền thông lại không cởi mở như bây giờ, nên tụi anh cũng không để ý. Đến cách đây 4 năm, tụi anh bị ấn tượng bởi khoá của anh Nguyễn Thành Bông, năm đó các anh chị khoá đó tổ chức rất thành công và tụi anh bị ấn tượng. Từ đó đến nay, đến hẹn lại lên, tầm hè về, là các Khóa lần lượt kêu gọi và tổ chức, nên đến Khóa của tụi anh thì cũng không thể không làm gì rồi. 


Tụi anh đã nghĩ đến việc này từ năm ngoái, dự định ra Tết sẽ họp mặt các lớp để lập BTC. Nhưng rồi công việc lu bu, tụi anh cũng quên béng đi mất. May mắn là đầu tháng 4, có bạn Dũng lớp 12/5 nhắn cho anh một câu nhắc:"Vinh ơi, Hội Khóa chứ bạn". Lúc đó mới giật mình nhớ ra.


Ban đầu, tụi anh tạo một nhóm chung để kết nối dần những bạn bè tâm huyết nhất, rồi cùng nhau hẹn ra quán làm vài chai bia. Buổi gặp này vẫn chưa hình thành BTC đâu, anh gọi là cuộc họp lấy ý kiến và ý tưởng (Brainstorming Meeting). Tụi anh thỏa mái uống bia và chém gió, ghi nhận các ý kiến để đó. Trong cuộc họp này, đặc biệt là tụi anh bàn nhau về thời gian tổ chức, anh bốc máy điện về Thầy Hiệu Trưởng xin ý kiến luôn rồi chốt ngày. Chưa gì chứ chốt cái ngày cho anh chị em khí thế và bạn bè ở xa lo đặt vé đã. 


Sự chuẩn bị dù nhỏ nhất cũng thể hiện sự chỉn chu của BTC cho một chương trình 20 năm


PV: Thành công của Hội khóa 2005 không chỉ ở quy mô mà còn ở chiều sâu cảm xúc. Dường như ký ức chính là chất liệu chính. Anh có thể chia sẻ cụ thể hơn về việc những kỷ niệm thời học sinh đã trở thành nguồn cảm hứng để kiến tạo nên các hoạt động trong chương trình không ạ?


Anh Trần Kim Vinh: Đúng vậy. Kỷ niệm thì khóa nào cũng có, nhưng tụi anh thì thêm được cái là hay họp mặt ôn chuyện cũ, thành ra nhớ dai. Chính những mảnh ký ức vụn vặt đó đã giúp tụi anh tổ chức một Hội Khóa có chiều sâu hơn.

Đầu tiên là từ hai câu thơ trong cuốn báo tập năm lớp 12: "27 tháng của thời phượng đỏ, để ngày mai còn mãi Ngày Hôm Qua". Cảm hứng này đã trở thành tựa đề cho Tập san và là linh hồn cho ca khúc chính thức của HK là "Như Ngày Hôm Qua".


Tiếp theo là, Hồi đó, tụi anh cũng ham chơi lắm, ăn hàng và tập tành nhậu nhẹt là số dách. Lúc đó có những hàng quán tuổi thơ mà tụi anh tập tụ rất thường xuyên. Chè đậu đen và bột lọc Bà Mới, Chè đậu ván Chị Sương, Combo Ốc hút Rượu gạo Bốn Đỉnh, Bánh mì Chị Phương nè… đã trở thành một phần của tuổi trẻ rồi. Nên tụi anh nhất định phải tái hiện lại những gian hàng này để các bạn hàn huyên đúng chất ngày xưa.


Hay như ngày xưa cứ mỗi lần cắm trại qua đêm, là tụi anh lại đốt lửa trại, rồi múa hát tập thể, đặc biệt nhất là món Nhảy Cha Cha Cha, nó là một thứ lãng mạn rất chi là Thanh niên Đoàn. Những điều này, nếu không có trong Hội Khóa sẽ là một thiếu sót lớn về cảm xúc. Anh vẫn nhớ mãi cảm giác lâng lâng đêm hôm đó, khi thấy 183 bạn bè của mình, nối thành một vòng tròn lớn quanh ánh lửa, cầm tay nhanh, rồi tiếng hát “Nối vòng tay lớn” cất lên nữa. Thật sự, tụi anh đã trở về, không phải là về không gian, mà cả thời gian.


Chính ký ức và tình yêu thuần khiết dành cho những tháng ngày học sinh ấy, đã giúp bạn bè anh viết được rất nhiều, có ông xưa cũng dốt văn lắm chứ, mà chừ viết hai, ba trang A4, kể lể đủ điều, mà đọc trôi chảy, có gu, anh hay đùa “Sao tụi bây giờ đứa nào cũng thành nhà văn hết vậy?”. Chính ký ức và tình yêu thuần khiết này, đã giúp tụi anh có 1 fanpage có bài viết ngày một nhiều, làm cho không khí trước Hội Khóa ngày càng được hâm nóng, và đặc biệt, tụi anh đã phát hành được một Tập San để Thầy Cô và bạn bè lưu giữ làm kỷ niệm. 


Những gian hàng kỷ niệm được tái hiện trong Hội Khóa mang đến nhiều cảm xúc được 'nếm' chân thật cho người tham gia.


PV: Để biến những ý tưởng đó thành hiện thực, chắc chắn cần một Ban tổ chức rất vững mạnh. BTC đã được hình thành như thế nào và đâu là bí quyết để một tập thể có thể làm việc hiệu quả và đoàn kết như vậy?


Anh Trần Kim Vinh: Thiệt ra cũng đơn giản thôi, khóa có 6 lớp thì mỗi lớp cử 2 người đại diện, dựa trên sự đề cử và quan trọng nhất là tinh thần xung phong, tụi anh không tổ chức cầu kỳ, mà BTC là một đội ngũ "phẳng".

Yếu tố cốt lõi nhất để đoàn kết chính là cái Tâm vì trường, vì bạn và sự háo hức cho Ngày Trở Về. Chính về điều này, thì cái gì cũng bỏ qua được, cái gì cũng cố gắng được, chỉ cần bạn bè toàn khóa có một ngày trở về trọn vẹn, là động lực rồi. 


Ngoài ra, về mặt “Kỹ thuật & Quản trị”, tụi anh cũng có một số nguyên tắc:

    - Đầu tiên là cần một kế hoạch tổng thể (Kế hoạch khung) đủ rõ ràng ban đầu để làm kim chỉ nam chính cho hành động, nhưng cũng đủ linh hoạt để sẵn sàng thay đổi. Thiếu sự rõ ràng ban đầu, thì có thể không ai biết phải làm gì. Nhưng nếu thiếu sự linh hoạt, thì sẽ không thể ứng phó với sự thay đổi khi các yếu tố như tài chính, góp ý của cựu học sinh, số lượng tham dự thay đổi. 

    - Từ kế hoạch tổng thể, cần được cắt lát ra nhiều đầu việc rõ ràng hơn, mặc dù các đầu việc này vẫn còn rất lớn (có thể chia nhỏ tiếp). Ai phụ trách từng đầu việc này, bao giờ phải xong, có phù hợp với kỹ năng họ có không, ai hổ trợ, định hướng thực hiện thế nào, concept ra sao, tiêu chuẩn phải đạt ở mức nào, phải thống nhất rõ ràng.
Khi thực hiện các đầu việc ấy thì phải có sự đồng hành sâu sắc của trưởng ban cũng như các thành viên khác của BTC, để có gì là cổ vũ, điều chỉnh, can thiệp giúp đỡ liền, vì không có cơ hội sai để sửa và rút kinh nghiệm nữa. 

    - 20 năm mới có một lần, nên họp BTC là tụi anh họp offline, lên bia, lên mồi. Cái vui không chỉ là hai ngày diễn ra sự kiện, hạnh phúc cũng không chỉ là kết quả, mà là hành trình cùng nhau. Cái này có thể nói thêm, không những hoạt động của BTC, mà quá trình chuẩn bị và tập văn nghệ của các lớp cũng vậy, anh thấy mọi người trân quý từng chút thời gian bên nhau, hú nhau tập văn nghệ là 1 lần “họp mặt vui vẻ”. 


Và, một điều rất quan trọng, tụi anh không những có một BTC đồng thuận cao, mà còn có gần 200 cựu học sinh đồng lòng, đoàn kết và cùng hướng về. Đó mới là yếu tố mà anh cảm thấy may mắn nhất. 


Sự đồng lòng của cựu học sinh Thầy Cô đã tạo nên một chương trình Hội Khoá đáng nhớ


PV: Trong quá trình chuẩn bị, BTC chắc hẳn đã đối mặt không ít khó khăn, từ việc thống nhất ý tưởng đến việc kết nối bạn bè sau 20 năm. Anh và BTC đã vượt qua những thách thức đó như thế nào?

Anh Trần Kim Vinh: Trong giai đoạn ý tưởng và vận động, thì cũng có ý kiến này ý kiến kia khác nhau, ông thích làm thế này, ông thích làm thế kia, nhưng đó không phải là thách thức hay khó khăn gì cả, đó là điều rất tự nhiên của một đội ngũ mới hình thành, các ý định, ý tưởng sẽ bị phân tán. BTC bàn bạc, thảo luận để từ phân tán thành hội tụ, từ phân mảnh thành thống nhất, nhanh chóng đưa BTC về trạng thái đồng lòng. Cái này trong quản lý người ta gọi là đưa Team từ trạng thái Storming về Norming rồi qua Performing: Tức là trạng thái hay cãi lộn, đến định hình dần và chiến đấu với lòng quyết tâm cao.

Còn về việc kết nối bạn bè, tụi anh xem đây là trách nhiệm chính của các ban cán sự hay các thành viên của mỗi lớp, không ai hiểu tâm tư, hoàn cảnh của thành viên trong lớp hơn chính họ, sau khi có Kế hoạch khung, tụi anh cho các lớp một tháng chỉ để làm công tác vận động.

Công tác "dân vận" ở các lớp có rất nhiều khó khăn, có ông thì nhắn tin, gọi điện, tâm sự cả tiếng đồng hồ, có ông thì mang mồi mang bia đến tận nhà, có bạn thì trích quỹ lớp hỗ trợ, có chị thì được bảo “mi về đi, ta may áo dài cho”. Rất nhiều câu chuyện về công tác “dân vận” này, nên nhân dịp qua đây, anh cũng xin vinh danh các bạn làm công tác “dân vận” tại các lớp, chính các bạn là thành tố quan trọng đóng góp cho sự thành công chung của Hội Khóa chúng ta.


Về phía BTC, tụi anh tôn trọng và hổ trợ hết mình, chưa bao giờ có cái gọi là “chốt danh sách”, danh sách luôn luôn được cập nhật, kể cả ngày cuối cùng trước giờ G. Và để mọi người tham dự đông hơn, BTC cũng cập nhật liên tục tình hình tổ chức, luôn có báo cáo rõ ràng để bạn bè tin tưởng, yên tâm mà giao phó, mà quyết định tham gia, tổ chức truyền thông tiền sự kiện bài bản, hâm nóng dần bầu không khí trước ngày về, để ai đã đăng ký thì thêm nôn nao, ai chưa đăng ký thì thêm rạo rực. 


Kết quả là tụi anh có một số lượng tham gia gần như đông nhất trừ trước đến giờ, trung bình mỗi lớp 30 bạn. Một con số thật đoàn kết & hạnh phúc. 


Có những thành viên mãi không trở về, nhưng các bạn vẫn đến thắp hương tưởng nhớ.


PV: Nhìn lại chương trình 2 ngày 2 đêm, hoạt động nào để lại trong anh ấn tượng sâu sắc nhất?


Anh Trần Kim Vinh: Thật ra hoạt động nào tụi anh cũng thấy hay và nổi bật, vì nó đều đầy ý nghĩa. Nhưng có một hoạt động không vui mà lắng lại mãi, đó là buổi sáng thứ 7, tụi anh đi viếng mộ và thắp hương cho 7 người bạn đã mất.


Điều đọng lại trong anh, là những giọt nước mắt của người nhà các bạn ấy khi họ thấy bạn bè của con mình sau 20 năm vẫn khỏe mạnh, vẫn nắm tay nhau trở về, họ đã không kìm được xúc động. Anh có nói đùa với mọi người: "Mới 20 năm mà đi thắp nhang cả buổi rồi, 40 năm chắc đi ba ngày". Đó là một sự thật, cuộc sống vô thường, mỗi ngày chúng ta càng giá đi, chúng ta hãy biết trân quý hiện tại, và lưu giữ những kỷ niệm đẹp của quá khứ. Quá khứ, nếu chỉ là những thứ đã qua và không thể lấy lại, thì nó mới là quá khứ đơn thuần, quá khứ, nó là hiện tại của ngày hôm qua, tiếp diễn đến bây giờ, thành hiện tại của chúng ta hôm nay, rồi thành hiện tại của ngày mai nữa. Như tình bạn của tụi anh, nó đã, đang và sẽ vẫn như vậy. 


Như ngày hôm qua, giữa sân trường hôm nay
Những tràn cười xưa vẫn văng vẳng đâu đây


Anh vẫn nhớ mãi đêm làm lễ Tiên Thường, gần 100 cựu học sinh về thắp nhang cụ Phạm Phú Thứ, Thầy Sinh dạy Tin có bảo “Thầy chưa thấy cái Tiên Thường nào đông vui mà hết mình như thế này, quả thật là chưa thấy”. Rồi gian hàng kỷ niệm, rồi con đường triễn lãm, rồi đặc san, rồi các ấn phẩm, quà tặng, tụi anh không đối xử với bất kỳ hạng mục nào nhưng kiểu “nó là phụ”. 

Chương trình Hội Khóa hai ngày hai đêm, nhưng với tụi anh, Hội Khóa đã bắt đầu từ tháng 4 và có thể đến cuối tháng 8 vẫn còn. Nói như thế là nói ở góc nhìn cảm xúc, còn góc nhìn kỹ thuật, thì tất nhiên tụi anh không tránh khỏi những hạt sạn to tướng trong toàn bộ chương trình. 
Nhưng chính tình bạn, chính sự bao dung của thầy cô, đã thông cảm cho tụi anh, chính vì mọi thứ rất chỉn chu, nhưng lại không hoàn hảo, nó mới chứng minh rằng, tụi anh đã thật sự làm việc bằng lòng nhiệt thành của tình bạn, bằng trái tim này. 

Lễ cúng Tiên Thường cụ Phạm Phú Thứ diễn ra trang trọng tại sân trường trước ngày Hội khoá

PV: Câu chuyện của khóa 2005 thực sự là một nguồn cảm hứng lớn, nếu có lời khuyên cho các khóa sau muốn tổ chức Hội khóa, anh sẽ chia sẻ những bài học kinh nghiệm quý báu nào? Và thông điệp mà anh muốn gửi gắm đến các thế hệ học sinh Trường Phạm Phú Thứ, đặc biệt là về tình bạn, tình thầy trò và tình yêu quê hương Gò Nổi là gì?


Anh Trần Kim Vinh: Khóa anh cũng chỉ là một khóa nhỏ so với 40 năm của Trường Phạm Phú Thứ. Còn anh thì cũng chỉ là một cựu học sinh bình thường thôi, anh cũng không dám nhắn nhủ gì lớn lao, vì ai cũng có trong mình tình yêu quê hương Gò Nổi, tình yêu với mái trường Phạm Phú Thứ cả. Anh xin chia sẻ vài điều tâm huyết sau Hội Khóa vừa qua:


Hãy làm bằng tất cả trái tim dành cho bạn bè, trường lớp, thầy cô, đừng làm qua loa, hững hờ, vô tâm, 20 năm mới có một lần, chẳng lẽ rút kinh nghiệm rồi lại chờ 20 năm sau nữa chăng? 


Hãy họp BTC sớm nhưng đứng sớm quá để có thời gian chuẩn bị, định hình sớm chủ đề, concept, logo, phong cách thiết kế, hệ màu, font chữ để toàn bộ ấn phẩm, hình ảnh, backdrop, không gian có chung một ngôn ngữ cảm xúc. 


Hãy kiểm soát tài chính thật tốt, tìm những phương án thông minh, rẻ, mà vẫn đảm bảo chất lượng. Đừng ngại trả giá, đàm phán với những nhà cung cấp dịch vụ (Khoản vài chục nhà cung cấp). Ăn chơi cá nhân thì sao cũng được, nhưng việc chung thì tiết kiệm được một đồng là bạn bè mình đỡ một đồng. 10 cái 1 đồng là thành một lượng. Cái gì BTC tự làm được, thì tranh thủ tự làm. 


Hãy sắp xếp theo độ ưu tiên, và định sẵn vài phương án về quy mô, với các hạng mục muốn thực hiện. Có cái bây giờ chưa ưu tiên vì ngân sách còn ít, nhưng luôn sẵn sàng thực hiện nó ở mức độ phù hợp, nếu có thêm ngân sách. 

Lửa trại một lần nữa thắp lên, như nhiệt huyết trong tim cựu học sinh được trở lại

Hãy truyền thông trước sự kiện mạnh mẽ, nhưng đừng quá sớm. Nấu ăn mà nấu sớm quá thì nguội, chúng ta cũng không đủ lửa để giữ nóng mãi được, cách chừng 3 tháng là thực hiện truyền thông nội bộ từng lớp, cách tầm 1.5 tháng là bắt đầu truyền thông toàn khóa, rồi tăng dần tăng dần, không khí, cảm xúc của mọi người làm sao cách vài ngày là nôn nao, đến ngày là bùng nổ thôi. 


Hãy kiểm soát mọi thứ có thể kiểm soát được, đừng giao phó cho nhà cung cấp nào, họ có thể chuyên nghiệp hoặc không, nhưng điều quan trọng hơn là họ không cùng thứ cảm xúc với mình, không sống chung tâm trạng với bạn bè mình, họ không hiểu được sự tưởng tượng của mình, chỉ có bản thân chúng ta mới có thể làm ra thứ mà bạn bè chúng ta yêu quý, thầy cô trân trọng. 


Xin tặng một bài thơ tào lao thay cho lời kết:

“Gặp em trên cầu Đen

Tôi hỏi em đi đâu

Em kêu về Gò Nổi

Tôi hỏi em chỗ mô

Em kêu Điện Quang cũ

Ô kê vậy chung đường

Ba Xã đã là một

Tí mình ké nhau đi

Đi theo hướng Văn Ly

Là ra luôn Đà Nẵng

Em cười em mới bảo

- Đây cũng Đà Nẵng mà

- À uh nhỉ, a quên

Thôi ở đây luôn trớt”

Hội Khóa khép lại, mở ra nhiều kết nối cảm xúc của những con người sau 20 năm xa cách.

Hội khóa 2005 đã khép lại, nhưng cảm xúc để lại thì còn rất nhiều, đó là những phút giây lắng đọng khi cả đoàn cùng đi thắp hương cho 7 người bạn đã mãi mãi không thể trở về, một lời nhắc nhở sâu sắc về sự trân quý hiện tại, đó là một minh chứng rằng, một sự kiện "để đời" không cần ngân sách khổng lồ, mà cần một kế hoạch công phu, một tập thể đoàn kết và những trái tim làm việc bằng tất cả sự nhiệt thành.


Hội khóa không chỉ là hai ngày hai đêm, mà là một hành trình kéo dài vài tháng trời, và trên hành trình ấy, hạnh phúc không chỉ là kết quả, mà là hành trình cùng nhau. Câu chuyện của họ chắc chắn sẽ là nguồn cảm hứng bất tận, thắp lên ngọn lửa cho những cuộc trở về ý nghĩa trong tương lai của các thế hệ học sinh trường Phạm Phú Thứ, Gò Nổi thân yêu.


Xin chân thành cảm ơn anh Trần Kim Vinh về cuộc trò chuyện đầy ý nghĩa này!

Phan Nhật


'20 Năm Ngày Về' là sự kiện Hội Khóa của tập thể cựu học sinh khóa 2005 trường THPT Phạm Phú Thứ, chương trình được diễn ra từ ngày 12 đến ngày 13 tháng 07 năm 2025, với các hoạt động trang trọng, ý nghĩa và giàu cảm xúc cho người tham dự mà cả những người học sinh Gò Nổi.

Đây không chỉ là một chương trình kỷ niệm, mà còn là dịp để các cựu học sinh khóa 2005 có cơ hội từ khắp nơi được trở về ngôi trường cấp 3 duy nhất trên mảnh đất quê hương Gò Nổi, được gặp lại bạn bè, thầy cô giáo sau 20 năm ra trường và bôn ba cuộc sống.

Yêu Gò Nổi trân trọng những giá trị truyền thống và cảm xúc của BTC và tập thể khóa ấy, vì vậy sẽ có những chuỗi bài viết, hình ảnh, video được đăng tải trên website. Quý bạn đọc có thể theo dõi tại đây.
Mời bạn bình luận và chia sẻ trên Cộng đồng Yêu Gò Nổi tại đây www.facebook.com/groups/YeuGoNoi
Mới hơn Cũ hơn